Bắc thang lên hỏi ông trời
Chừng nào con gái mở lời cua tui
Ông liền mở miệng cười ruồi
Ta đây đẹp vậy chưa người nào cua!
LikeDislike
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con thèm thịt chó ăn rùi thì sao?
Ông trời 2 má đỏ hồng
Nhậu mà không rủ, tội chồng gắp 3
Bắc thang lên hỏi ông trời
Đi chơi với "ghệ" có cần mô-bai?
Ông trời bứt tóc, gãi tai
Mày mà không có nó bye mày liền
Bắc thang lên hỏi ông trời,
Con muốn cua gái ông trời chỉ con
Ông liền quay mặt lại gào
Tao còn đang học huống chi là mày
LikeDislike
Bước tới hàng game bóng xế tà.
Người đông chen mất lối đi ra.
Lom khom vài chú ngồi săn boss.
Lác đác bên trong mấy lũ gà.
Nhớ xã đau lòng đấu Beat-Up.
Thương bạn đành ngồi nhảy 8k.
Dừng tay bấm lại ngồi suy ngẫm.
Một mình một room ta với ta.
Trong phòng ko nhạc cũng ko loa.
Một lũ nghiệp dư, một lũ gà.
Riêng ta vỡ lòng chấp tất cả.
Hết trận chạy cả, còn mình ta.
Tiếng hát xen trong tiếng má la.
8k, nhạc chậm, lớp học ma.
Cảnh au như vẽ người đang nhảy.
Quanh năm hút chích ở mom sông,
Hít đủ năm phân chích một liều
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
yỉu xìu bủng bẻo buổi tuần tra,
một duyên hai nợ âu đành phận.
năm nắng mười mưa chẳng bỏ chơi,
cha mẹ thói đời ăn ở bạc
có tiền hổng chích cũng như không
Cơm khoe tớ nhất trên đời
Phở rằng: "Tớ cũng tuyệt vời đấy nha".
Cơm là từ gạo mà ra.
Phở cũng từ Gạo nhưng mà… ngon hơn.
Cơm nhờ Hương Gạo mà thơm.
Phở nhiều “Nguyên Liệu” nên thơm đủ mùi.
Cơm ăn no bụng là thôi.
Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm.
Cơm ăn hàng bữa nên quen.
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm, đương nhiên.
Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền.
Phở “Thiu”, cũng phải bỏ tiền mà mua.
Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa.
Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai !
Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai.
Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi.
Cơm quen chẳng ngại ngần gì.
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi.
Phụ “Cơm”, chớ phụ người ơi !
Cho dù thua “Phở”, nhưng thời… an tâm
Cơm khoe tớ nhất trên đời
Phở rằng: "Tớ cũng tuyệt vời đấy nha".
Cơm là từ gạo mà ra.
Phở cũng từ Gạo nhưng mà… ngon hơn.
Cơm nhờ Hương Gạo mà thơm.
Phở nhiều “Nguyên Liệu” nên thơm đủ mùi.
Cơm ăn no bụng là thôi.
Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm.
Cơm ăn hàng bữa nên quen.
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm, đương nhiên.
Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền.
Phở “Thiu”, cũng phải bỏ tiền mà mua.
Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa.
Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai !
Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai.
Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi.
Cơm quen chẳng ngại ngần gì.
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi.
Phụ “Cơm”, chớ phụ người ơi !
Cho dù thua “Phở”, nhưng thời… an tâm
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc Hoàng Thượng đế thảnh thơi thấy buồn
Sai bắt một chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ thêm một ký ớt bằm
Chanh chua sáu trái, me dầm bảy tô
Nước mắt cá sấu tám xô
Dịu dàng chút xíu, một lô : dữ, chằn...
Nêm thêm chín chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông
Hai trăm (gr) nhõng nhẽo, giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc Hoàng hứng chí hề hề
"Con này" hoàn tất khỏi chê chỗ nào
Sai Thiên Lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
......................................
Bổng nhiên một tiếng nổ vang
Thế rồi "con ấy" nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên nó: E-va
Còn gọi "con gái" hay là "cô", "em".
tuổi 15 bước vào xa hội
đôi mũ cối dy vác xi măng
họ gọi anh là thàng phụ vữa
anh chộn vữa như luyên kim đan
anh đếm gạch như kẻ đếm tiền đô
cứ ngư thế anh chán cảnh sex xô
đi mua dao đâm thêu chém mướn
họ tìm anh như tìm giám đốc
được đăng báo vs cả truyền thanh
và như thế họ đã tìm thấy anh
họ show anh như show ca ve
họ đấm anh như đấm bốc xinh
rồi 1 ngày cũng như bao ngày khác
chỉ mỗi tội anh đã bị còng tay
đi 5 năm không về 1 phút...
lúc anh vào không người đưa đón
lúc anh ra 7-8 người khiêng
lên xe hoa đưa anh ra ngĩa địa
tót 1 cái anh lên bình hương hỏa...
ăn chuối cả lải,ăn gà cả con...