Có khi nào trên đường đời em bước vội
Ngoảnh mặt nhìn chợt nhớ dáng anh
Ngồi nhớ em anh đần người thơ thẩn
Biết giờ này em lạc bước nơi đâu
Nhìn lên trời anh một mầu đen ngỏm
Cúi mặt rồi chỗ nào cũng thấy em
Em ơi ở đâu về.cho anh vơi cơn nhớ
Lòng nguội lạnh tim bao ngày băng giá
Thèm được ôm đến cháy bỏng cõi lòng
Thèm một cái vuốt ve em âu yếm
Nụ hôn ngọt ngào chạm nhẹ bờ môi xinh
Ôi nỗi nhớ cứ bao đêm anh cào xé
Hỏi ngàn lần hai chữ tại sao.......
Tại sao tại sao em đi để mình anh ở lại
Kỉ vật cuối cùng là nỗi nhớ em trao
Cũng đã ngàn lần anh dặn mình thôi không nhớ
Muốn quên em nhưng lại chẳng thể bao giờ
Lúc này đây ngồi một mình thơ thẩn
Nhớ em nhiều mà biết ngỏ cùng ai............
Ngoảnh mặt nhìn chợt nhớ dáng anh
Ngồi nhớ em anh đần người thơ thẩn
Biết giờ này em lạc bước nơi đâu
Nhìn lên trời anh một mầu đen ngỏm
Cúi mặt rồi chỗ nào cũng thấy em
Em ơi ở đâu về.cho anh vơi cơn nhớ
Lòng nguội lạnh tim bao ngày băng giá
Thèm được ôm đến cháy bỏng cõi lòng
Thèm một cái vuốt ve em âu yếm
Nụ hôn ngọt ngào chạm nhẹ bờ môi xinh
Ôi nỗi nhớ cứ bao đêm anh cào xé
Hỏi ngàn lần hai chữ tại sao.......
Tại sao tại sao em đi để mình anh ở lại
Kỉ vật cuối cùng là nỗi nhớ em trao
Cũng đã ngàn lần anh dặn mình thôi không nhớ
Muốn quên em nhưng lại chẳng thể bao giờ
Lúc này đây ngồi một mình thơ thẩn
Nhớ em nhiều mà biết ngỏ cùng ai............