Những dòng thơ anh viết bằng tưởng tượngBỗng trở thành hiện thực cuộc đời anhAnh thường viết ..."tình yêu quá mong manhTrái tim nhỏ bé làm sao em níu giữ ?"Vì yêu em,anh đâu cần quá khứCũng chẳng màng khi nghĩ tới tương laiChỉ biết có em qua mỗi phút ,mỗi ngàyVậy là đã mãn nguyện rồi em nhỉ ?Anh đâu biết đời không như anh nghĩRồi một ngày em nói tiếng chia tayNói làm chi rằng tình vẫn còn dàiKhi hạnh phúc đã chia hai lối rẽEm cứ vui với những điều mới mẻCũng đừng buồn với lý lẽ con timAi dám mơ rằng sẽ mãi đắm chìmMăi chung thủy một tình yêu duy nhâtAnh vẫn biết tình em là chân thậtNhững phút giây em đã rất yêu anhỪ đúng rồi ...Tình yêu quá mong manhTim nhỏ bé là sao em níu giữ ?Và ngày mai ...anh sẽ là quá khứThật nhẹ nhàng ...như hai chữ Chia Tay
Thành Phố Bên Sông Đà